Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.
Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Những ý nghĩ làm bầu bạn trong những lúc vô tích sự đó cũng có giá nhưng làm đầu óc thêm trĩu nặng.
Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào. Những sự giận cá chém thớt này có lẽ họ không nhận thức được. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ.
Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.
Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Nhưng không hiểu sao, vẫn chưa có được trạng thái thoải mái và hăng say.
Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì. Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.
Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Sau đây là một số dữ kiện. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.
Cũng không bao giờ biết chuyện trò với các cô gái. Vừa tức giận vừa thương xót vừa không hiểu tại sao. Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn.
Đường thông hè thoáng. Và gần như phân cách hẳn với thế giới những người lớn tuổi đã không đem lại cho họ ngọn lửa tin cậy thắp sáng cái bấc cồn cào vô hình trong lòng. Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.
Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng. Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.