- Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không? - 5. Phương pháp đó có nên thi hành trong những giao thiệp về thương mãi không? Thì đây, ta hãy xét tới trường hợp của ông Henry G. Ông không nói: "Tôi không muốn rằng hình của chúng nó được in trên báo".
Ông bạn già kể lại: "Khi ông Lincoln nói xong rồi, ông ấy bình tĩnh hơn". Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Được một lúc, bà ta nói rằng vài người hàng xóm đã cho mắc điện vào chuồng gà và thấy kết quả mỹ mãn.
Như vậy người khác sẽ tự đắc lắm. Người quân tử muốn tỏ đức với thiên hạ bao giờ cũng tự lùi lại sau. Người ta tức giận lắm vì đã thua bạn.
Lần sau trở lại nghe ông ta tiếp tục cuộc diễn thuyết giông tố của ông. Cho nên ba tuần sau, tôi lại thăm ông, sẵn nụ cười trên môi. Cái thời đó, bao giờ anh cũng thắng trong các cuộc tranh biện.
Vậy thì có lý gì mà bạn y sẽ tới chơi trên cái sân mà lần trước y mời, không ai thèm tới hết? Mà có biết bao nhiêu lý lẽ để dụ bạn được: nào là ích lợi của thể thao giữa trời, thân hình khỏe mạnh, cân đối, vui vẻ. Như vậy là bạn khôn, có đại độ và có lẽ xuất chúng nữa. Trong công việc đó, đã có nhiều sự lạm dụng, nhiều sự đồi bại.
Tuần đó, tôi bận việc lắm, nhưng tôi xin kiếu không dự một bữa tiệc nào để làm vui lòng nhà kỹ nghệ. Rồi ông trưởng tòa chỉ cho họa sĩ cách nuôi chó lại cẩn thận đánh máy lên giấy, sợ ông này không nhớ hết. Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế".
Nhưng hoàn cảnh nó thiệt là trái ngược. Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri. Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa.
Vậy quy tắc thứ 4 để sửa lỗi người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ là: Bà oán cả hai tai ông, vừa rộng vừa vểnh ra như tai voi. Khi ông Amsel trở lại thăm nhà doanh nghiệp, ông vội nói ngay: - Thưa ông C, hôm nay tôi không lại để cậy ông mua hàng cho tôi đâu.
Nhưng tôi chưa thấy phòng làm việc nào lót ván đẹp bằng phòng này. Ông Detmer sẵn sàng kiên tâm nghe, khi người đó đã trút hết cơn lôi đình, bình tĩnh lại rồi, cơ hội thuận tiện, ông Detmer mới ôn tồn nói: "Tôi cám ơn ông đã lại tận đây để cho tôi hay những điều đó. Ông Sol Hurock có lẽ là người bầu hát nổi danh nhất ở Mỹ.
Chị ta đáp còn làm, nhưng chỉ có đầy tớ ăn, còn trên bàn chủ không ai dùng tới. Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết. Muốn đọc cuốn sách này được nhiều ích lợi nhất cần có một đức tính cốt yếu, quan trọng hơn cả những định lệ và quy tắc.