- Kể tiếp đi con, câu chuyện của con làm cha bắt đầu thích thú. Anh có thể hoàn toàn yên tâm về lời hứa của tôi! Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad.
Anh có ý định đầu tư không? Nhìn bên ngoài, tôi đoán ông là một người thu mua gia súc. Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon.
Bằng cách lồng ghép vào trong những câu chuyện lý thú, tác giả đã đề cập đến các nội dung cơ bản, sâu sắc và bổ ích về đề tài tài chính. Theo tôi nghĩ, những người cho vay tiền thường sẵn lòng giúp đỡ những ai muốn có một ngôi nhà và đất đai riêng của mình. Hôm sau, ông tình cờ gặp lại ông của cháu thì thấy ông ấy đã hoàn toàn thay đổi.
Các bạn hãy thảo luận vấn đề này với nhau và nếu có người nào chứng minh được nó không đúng thì hãy nói cho tôi biết vào ngày mai. - Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta? - Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng.
Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Một người giàu có như Arkad chắc chắn phải biết cách tạo lập nguồn thu nhập dồi dào cho chính mình. – Bansir đáp lại một cách u sầu.
Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh. Luôn nhớ rằng, cần phải làm việc, cứ làm việc sao cho tốt và làm hết khả năng của mình. Một phần mười trong tổng số tiền cháu kiếm được cần phải giữ riêng cho cháu, cho dù số tiền cháu kiếm rất nhiều hoặc rất ít đi nữa.
Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy: Đây là lần đầu tiên tôi biết cách làm thế nào để vàng sinh lợi.
Đã hai ngày qua, anh chưa hề nếm một chút thức ăn nào, ngoại trừ hai quả vả nhỏ xíu do anh hái trộm trong vườn của người khác. – Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira. Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.
Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình. Bởi vì, tôi nghe tiếng ông chủ bảo rằng sẽ mổ thịt anh khi nào anh bị ốm lần nữa. Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát.
Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ. Thật ra, bản thân các bạn và các thành viên khác trong gia đình các bạn vẫn thường muốn mua những thứ mình thích, chứ không phải là những thứ cần thiết trong cuộc sống. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế.