Còn nếu trường hợp nhà vua không mua, chúng ta vẫn có thể bán đồng cho những người đúc khiên, làm tượng… Hai người còn lại đang hì hục điều khiển hai con bò, nhưng có vẻ những trận roi không thấm thía gì với lớp da dày của chúng, nên mấy con bò vẫn không nhúc nhích được bao nhiêu. Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng.
Số còn lại ta sẽ chia đôi. - Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. - Dabasir sắp kể chuyện rồi đó! - Một thực khách ngồi gần đó, nói nhỏ vào tai người bạn ngồi bên cạnh mình, rồi nhích tấm thảm của anh ta lại gần chỗ ngồi của Dabasir và Tarkad.
Mathon khá bất ngờ trước câu nói của Rodan, nhưng liền sau đó anh mỉm cười thân thiện và nói: Tất nhiên số tiền họ vay không được nhiều hơn trị giá tài sản của họ, để nếu cần, họ sẽ bán đất đai, các đồ trang sức quý báu, lạc đà hoặc những vật dụng khác để trả nợ. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh:
- Cháu luôn mong muốn được trở thành một người giống như ông nội của cháu. Nó sẽ là người chăn dắt lạc đà cho em. Tôi rất hoan nghênh và khích lệ anh ta rằng nếu tiếp tục gửi tiền đều đặn như vậy trong mười hai năm nữa, thì số tiền thu được sẽ lên đến 4.
Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada. Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được. Cho đến khi những nhà địa chất thu thập được nhiều mảnh gốm và gạch vỡ do những cơn mưa xói mòn đất đá phơi bày ra.
Tuổi trẻ vẫn hay có nhiều tham vọng và thường hấp tấp, nôn nóng trong việc thực hiện những viễn cảnh đầy hứa hẹn của mình. Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình: Vì ngay bây giờ, cậu là một con người tự do!
Vì vậy, chị tôi bảo tôi cho chồng chị ấy vay số vàng này để buôn bán. Nếu con ứng dụng chúng trong các công việc kinh doanh định chúng sẽ mang lại sự giàu có và uy tín cho con. Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc?
Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.
"Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Nó đã mang lại thành công ngoài sức tưởng tượng và số vàng tích lũy nhỏ nhoi của con đã tăng đáng kể qua đợt buôn bán đó.
Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó. - Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Ông níu một người lại hỏi, người đó đáp: