Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị. Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch. Chúng tôi phải tổ chức một bữa tiệc trọng đại vào tối Chủ Nhật này tại Fontainebleau.
Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Chắc do để quên một cái gì đó… Trời xui đất khiến thế nào mà nó lại chọn ngay ngày đó, lúc đó để về. Bạn thấy đấy, muốn thành công trong cuộc sống thì phải biết cách nói chuyện.
Mickey nhoài người lại gần cái micro trên bàn và nói: Ý kiến của tôi cũng giống như ý kiến của ông Stengel thưa ngài nghị sĩ. Người đó có lòng nhiệt tình hay không? Có thật sự thích hợp với công việc này không? Nếu cảm thấy ứng viên quá e dè hay sợ sệt, hãy áp dụng những phương pháp khởi đầu câu chuyện mà tôi đã trình bày ở chương hai. Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng.
Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông. Sự khôi hài là một trong bốn yếu tố quan trọng để anh thu hút khán giả và cả tôi nữa.
Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Vậy nên, việc dùng từ thiếu chính xác có thể dẫn tới điều không hay cho bạn. Đầu tiên là cuốn: Swim with the Sharks Without Being Eaten Alive (Bơi cùng đàn cá mập mà không bị nuốt chửng).
Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình. Cô ấy rất dễ thương, gia đình cũng đàng hoàng lắm… Tạo một không khí rôm rả trên bàn ăn ư? Không khó! Chỉ cần ta đề cập đến những sự kiện nóng bỏng mà ai cũng có thể bàn luận, đóng góp ý kiến.
Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả. Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai. Cuộc trò chuyện tự nhiên và chân thành như thế thì mới thích chứ! Dĩ nhiên nó không chữa được tật nói lắp, cũng không thay đổi được xuất xứ của một anh chàng nhà quê, nhưng nó giúp bạn tạo được lòng tin ở người đối diện.
Đôi lúc cũng cần trình bày tỉ mỉ và chi tiết mới có thể giải quyết được công việc. Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy.
Thêm nữa cũng nhờ một chút hài hước. Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Điều nguy hiểm trong giao tiếp cộng đồng là bạn muốn độc chiếm câu chuyện.
Yếu tố này tối quan trọng và cần thiết. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó. Tạo một không khí rôm rả trên bàn ăn ư? Không khó! Chỉ cần ta đề cập đến những sự kiện nóng bỏng mà ai cũng có thể bàn luận, đóng góp ý kiến.